"Xin lỗi vì đến muộn, nhưng cảm ơn vì đã gọi cho tôi hôm nay. À, tên tôi là Hinako... Hả? Có lẽ là Ryo-chan?" - Tôi nhìn thấy cô ấy lần đầu tiên sau một thời gian, cô ấy là một người đẹp mảnh khảnh với khí chất người lớn, đôi chân khoe ra trong chiếc tất lưới cá. - - Đúng vậy! - - Tên cô ấy là Hinako, và cô ấy là sinh viên năm cuối của tôi ở trường đại học, nên tôi nghĩ chúng tôi đã hẹn hò...nhưng chúng tôi đã chia tay rồi... - Khi đang hồi tưởng lại những câu chuyện cũ, tôi nói, ``À, tôi có rồi. - rất nhiều thứ! - Tôi có quá nhiều thứ (haha)'' và tôi mỉm cười và chạm vào lưỡi mình với tất cả những thứ đó...